Kèm cảm xúc
Nhiều phụ huynh vừa đón con đã vội hỏi: “Bài tập xong chưa?” mà quên mất rằng con cũng vừa trải qua một ngày dài ở trường. Nếu đặt mình vào vị trí của con, có lẽ ai cũng sẽ thấy khó chịu khi vừa bước vào nhà đã bị hỏi về công việc.
Nếu cha mẹ biết cách đồng hành, con sẽ tiến bộ rõ rệt
Một người bạn của tôi từng kể rằng, khi cô hỏi con gái câu này, bé lập tức phản ứng: “Mẹ chỉ quan tâm bài tập, không quan tâm con”. Ở lứa tuổi tiểu học, trẻ chưa hiểu rõ mục đích của việc học, điều chúng cần là được quan tâm và khích lệ. Khi cảm xúc được xoa dịu, trẻ mới có thể học tập hiệu quả hơn.
Vì vậy, thay vì hỏi về bài tập, cha mẹ có thể bắt đầu bằng những câu chuyện nhẹ nhàng như: “Hôm nay ở trường có gì vui không?”, “Bữa trưa có ngon không?”, “Có chuyện gì khiến con buồn không?”.
Kèm nhịp độ học tập
Nhiều đứa trẻ ngồi vào bàn học hàng giờ liền nhưng hiệu quả lại rất thấp. Nguyên nhân không phải do lười biếng mà do không biết cách phân bổ thời gian. Trẻ tiểu học chỉ có thể tập trung khoảng 20 phút mỗi lần, sau đó cần nghỉ ngắn để phục hồi sự chú ý. Phụ huynh có thể hướng dẫn con học 20 phút, nghỉ 5 phút, không sử dụng điện thoại trong thời gian nghỉ mà có thể đi lại, uống nước hoặc hít thở không khí.
Tôi từng thử đặt đồng hồ đếm ngược 20 phút, khi chuông reo dù con đang viết dở cũng phải nghỉ. Cách làm tưởng như ngược đời này lại khiến con thích thú hơn, bởi con cảm thấy thời gian học tập trở nên quý giá và tập trung cao độ hơn.
(Ảnh minh họa)
Kèm thói quen
Nhiều cha mẹ khi giám sát con học chỉ chú ý đến việc bài làm đúng hay sai, trong khi điều quan trọng nhất ở giai đoạn tiểu học là hình thành thói quen học tập. Một khi thói quen đã trở thành phản xạ, con sẽ tự động học mà không cần nhắc nhở.
Suốt sáu năm tiểu học, tôi kiên trì giúp con xây dựng những thói quen nhỏ: lập kế hoạch học tập mỗi ngày, rà soát lại bài sau khi học, chuẩn bị trước nội dung cho tiết hôm sau. Nhờ vậy, khi bước vào cấp 2, con vẫn giữ được sự chủ động và không cảm thấy áp lực.
Sau giờ tan học, đừng chỉ quan tâm con đã làm bài hay chưa, mà hãy đồng hành cùng con về mặt cảm xúc, nhịp độ và thói quen. Khi ba yếu tố ấy được duy trì đều đặn, việc học sẽ trở nên tự nhiên, bền vững và con sẽ tiến gần hơn đến hình mẫu của một học sinh giỏi, không nhờ năng khiếu bẩm sinh mà nhờ sự đồng hành kiên nhẫn và thông minh của cha mẹ.